Thứ Hai, 29 tháng 7, 2019

GIÓ THU

GIÓ THU

Ngõ ấy người đi chuyện bẽ bàng
Vương hoài ủ mãi kiếp đa đoan
Chiều xưa có gã làm thơ vội
Ngoảnh mặt mần chi nắng võ vàng

Buổi ấy em về nắng gọi sang
Chênh chao xác lá bởi thu vàng
Mà nghe mấy độ thời xa vắng
Ướm giọt hương mùa hẳn nồng đang ...!

Gió nhởn nhơ chi phải ngỡ ngàng
Gió đùa lọn tóc rẽ vai ngang
Gió lay ngọn cỏ vương huyền mắt
Gió bỡn mà thôi chuyện lỡ làng

Thuở ấy ai về đã chớm thu
Hàng cau Vỹ Dạ phủ sương mù
Trăng tà Bến Ngự dòng Hương biếc
Lặng lẽ yên bình giấc mộng ru.

Kiều Trang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét