CẢNH CŨ NGƯỜI ĐÂU ....
Về Cố quận dường như đà thay đổi
Cả tên người ngõ lối hẳn bặt tăm
Cung đường xưa góc phố lặng yên nằm
Bàn ghế cũ chỏng chơ hằn cô lẻ
Ba mùa lá thu sầu vơi lặng lẽ
Đã ba mùa chẳng sản sẻ chia cùng
Đã ba mùa ái cũ chẳng tao phùng
Mưa ngâu đổ tơ chùng se đứt đoạn
Kể từ ấy chẳng ai về Cố Quận
Cứ tìm hoài ... Văng vẳng tựa hôm nao
Cố nhân ơi một bóng cạn chén đào
Rồi ngật ngưỡng lao đao bên cuối phố
Buổi xưa ấy vết thương còn loang lổ
Hẳn đã khô ...người xưa vội cứa vào
Người hiểu rằng im cuộc bước lao đao
Và tự ngẫm ..hiểu rằng ta thua cuộc
Ta im lặng .
Lặng im
Và lặng chuốc ..nỗi đau này ..day dứt ..mãi tận ngàn sau ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét