QUA ĐÈO HẢI VÂN
Rẽ mộng lưng chừng đến Hải Vân
Nàng mây lả lướt chốn phong trần
Đầu sông sóng gợi xôn xao lấn
Cuối biển hồn say bãng lãng mần
Trải nắng êm đềm hồn ngớ ngẩn
Cài sương khắc khoải dạ tần ngần
Mưa chiều lặng lẽ dường bao bận
Ánh nguyệt bồi hồi níu bước chân.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét