Thứ Tư, 6 tháng 3, 2019

PHỐ VẮNG

PHỐ VẮNG

Thềm xưa nắng dỗi có ai chờ
Bóng nhỏ phai mùa lặng lẽ mơ
Kẻ níu thời gian đừng cách trở
Người ôm kỷ niệm dõi ngăn hờ
Chiều xưa gió tạt nhoà hơi thở
Buổi cũ mưa dầm nhạt  tứ thơ
Ảo não đêm dài vương vấn nợ
Sầu riêng cõi mộng mắt ơ thờ.

Bóng nhỏ phai mùa lặng lẽ mơ
Tàn canh nối nhịp nghĩa thân mờ
Vườn loan gối lạnh dìu đêm trở
Lối uyển phòng đơn đợi lối hờ
Vãn buổi trầm ngâm vì mãi nhớ
Qua ngày não ruột dạ hoài mơ
Miên trường bến đợi cầu hoa nở
Ngãi mặn thì xin hãy ráng chờ.

Người ôm kỉ niệm dõi ngăn hờ
Phố quạnh xa dần nghĩa lặng trơ
Hẹn cũ mưa lùa sầu trải xám
Thề nay gió thổi ảo giăng mờ
Gừng cay mấy thuở tình đơn nhạt
Muối mặn bao chiều ái quạnh lơ
Nắng quái hẩm đời manh áo nhỡ
Nàng xuân đẫm lệ kiếp duyên hờ.

Buổi cũ mưa dầm nhạt tứ thơ
Đàn kia trỗi nhạc réo cung chờ
Vàng tim thổn thức niềm trăn trở
Đỏ mắt đìu hiu nỗi  hững hờ
Ước một ngày kia cùng nhịp thở
Mong ngàn tối  nọ nối vần thơ
Mà nay vỡ mộng chia lìa hướng
Ngõ  ấy còn vương có kẻ khờ

Sầu riêng cõi mộng mắt ơ thờ
Luyến ái xa rồi nhắn nhủ ngơ
Bão thổi bèo trôi hờn bọt sóng
Mây dồn nước chảy dỗi đường tơ
Vì đâu bạc trắng thay sầu dạ
Bởi vậy lửa hồng xót tủi thơ
Nhật ký ghim dòng nào thấu tỏ
Hồng nhan đắng giọt khép mi hờ.

Kiều Trang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét