Chủ Nhật, 10 tháng 3, 2019

GIỌT SẦU ĐA CẢM

GIỌT CẢM ĐA SẦU

Phai chiều gió lạnh thổi ngoài song
Bến vắng đò ngang vội tách dòng
Nhớ bạn âm thầm ra bãi  ngóng
Mơ người lặng lẽ đứng bờ trông
Mùa  ngâu thác đổ ào con sóng
Ngõ lối miền vương úa cõi lòng
Lạc nẻo chùng tơ  giờ một bóng
Loang hồn nửa gánh giữa mùa đông.

Buổi ấy thuyền đi nước cạn dòng
Phai chiều gió lạnh thổi ngoài song
Sương mờ góc biển ai chờ ngóng
Khói toả  chân trời kẻ đợi mong
Cứ tưởng anh về đan ước mộng
Nào hay chốn cũ thoảng nao lòng
Miền  đau quá vãng giờ sầu bóng
Phố cũ mưa nhoà nhạt giữa đông.

Vơi niềm cảm xúc chẳng hề mong
Quặn nỗi trào dâng giọt ngã dòng
Nhạt ngõ trăng mờ dừng giữa sóng
Phai chiều gió lạnh thổi ngoài song
Bên này đắng nghĩa thẫn thờ ngóng
Chốn nọ đau tình hờ hững trông
Có phải duyên hờn xa cách mộng
Rèm thưa bấc giục chốn thư phòng.

Nghĩa  nợ bao giờ trả hết xong
Mình ta thức trắng quặn đau lòng
Thương đời trải xám hờn cơi giọt
Ngắm cảnh mờ giăng dỗi nới dòng
Úa giọt tuổi hồng phơi cuối ngõ
Phai chiều gió lạnh thổi ngoài song
Ngày kia bão táp phương trời lộng
Để ấm vai ngà giữa lúc đông.

Loang đời máu đỏ khắp triền sông
Nghĩa mặn gừng cay đã đổi lòng
Thấy cảnh xao tình nồng chữ nhớ
Nhìn đời  xốn dạ đậm câu mong
Tim này phủ đượm tô màu bóng
Cảnh ấy ngời in dệt sắc hồng
Tĩnh mịch hình như trời bấc trở
Phai chiều gió lạnh thổi ngoài song.

Kiều Trang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét