ĐÊM MƯA
Nữa một canh dài bởi giọt mưa
Nào hay khắc khoải lại như vừa
Dù xuân vẫn điểm tô màu thắm
Dẫu hạ phai nhoà ngõ nhạt thưa
Gạt mối duyên hờ người chối bỏ
Gìn câu nghĩa cạn kẻ đang thừa
Khàn đêm vọng cổ dường đau rã
Khản giọng bi hồn tiếng vạc đưa.
Kiều Trang 2/3/2021
-------
MƯA ĐÊM
Gõ nhịp cung đàn tí tách mưa
Lòng nghe trĩu nặng mới như vừa..
Người xa xăm quá tình đâu níu
Bạn vắng tăm rồi nghĩa cũng thưa
Mấy độ xuân tàn thương chẳng đủ
Bao nhiêu hạ mãn nhớ thêm thừa
Lá xào xạc khẽ ru lời gió
Tựa tiếng đau buồn lúc tiễn đưa.
Trần Trọng Kim
-----
THƠ TÀN KHUYA
Thơ : Muối.
Ai về đứng lặng giữa trời mưa
Giật cả mình thôi gió lạnh vừa
Phủ hết bờ mi cùng mộng hão
Giăng tràn ngọn trúc lẫn mành thưa
Rồi đêm thức vội khi lòng tủi
Mỗi tiếng sầu năng cảnh lạc thừa
Lắng dải chuông buồn tâm nghĩ nhẹ
Thơ còn khéo tả giọng thèm đưa.
Đỗ Việt Phúc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét