HƯ VÔ
Gom tất thảy vào mây
Bên này ôm nỗi nhớ
Cho hỏi này cơn gió
Gói trọn hết trầm tư
Đừng nghĩ cuộc tình hư
Bằng niềm tin chân thật
Đầy ảo lùi đánh bật
Tim giữ vững chớ nghiên
Hãy tìm về cõi thiêng
Ngày sau mình đầm ấm
Giữa mùa đông rét đậm
Dĩ vàng chìm hư vô
Nẻo đời ngã đẩy xô
Giữa vô thường bất biến
Đầy vơi trang kỷ niệm
Với cuộc tình trăm năm
Người xưa trở về thăm
Mùa đông chừng hết lạnh
Gối đơn giờ hết quạnh
Vần xoay sẽ về mô.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét