RÁO MỰC
Thì thôi hết mực khổ dài dài
Tội áng thơ rầu dỗi trách ai
Lục bát câu chờ rêu phủ mãi
Vần ôm chữ đợi mốc giăng hoài
Còn đây nghiên ráo đường thi cạn
Lại bút khô dòng bằng trắc phai
Ngũ độ xoay vần thiêm thiếp bảo
Vì chăng sấp ngửa chực như nài.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét