ĐI QUA MIỀN NHỚ
Còn đây một nẻo cuối phương trời
Giữa buổi đông về giá lạnh khơi
Gió thổi nghiêng sầu cây ngã bóng
Chiều mưa xoã giọt phố thưa rời
Hình như kỷ niệm dần quên lãng
Để những chân thành vụn vỡ rơi
Viết mãi đôi dòng thơ tự kỷ
Lặng im từ đấy chẳng nên lời.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét