MỘNG HOÀI NHÂN
Một mình bước lang thang
Góc phố chợt vắng tênh
Trải thêm lá thu vàng
Từ đấy nhớ rồi quên
Nắng lan toả ven thềm
Ai về gom vạt nắng
Dệt sợi nhớ mùa thương
Dìu nhau trong khoảng lặng
Ta về ngang đêm vắng
Dùng dằng chẳng muốn đi
Vấn vương đoá xuyến chi
E ấp cười quyến luyến
Trút bỏ ân hoà quyện
Dìu nhau môi tình ái
Giật mình ta khựng lại
Vỡ oà bởi mộng say.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét