MÙA THƯƠNG
Buổi ấy người đi đã hẹn trầu
Sao mà nỡ đoạn tủi dòng châu
Mưa lùa nước chảy trôi lời hứa
Gió thổi bèo đưa ngập nỗi sầu
Bởi lẽ duyên hờ trăng gác quạnh
Nên là ngãi tạm buốt mùa ngâu
Đêm tàn dỗi giấc tìm nương tựa
Bạc nữa còn chăng phủ mái đầu.
Kiều Trang
-----
VỠ MỘNG
Từ khi lỡ hẹn nghĩa cau trầu
Quạnh quẽ đêm buồn rớt mãi châu
Ngõ xác xơ cây mùa lá rụng
Trời u ám cảnh tiết thu sầu
Thương mình khắc lụn đèn soi bóng
Nhớ bạn canh trường phố đổ ngâu
Số phận bày chi nhiều nghiệt ngã
Làm tan vỡ mất mộng ban đầu.
Nguyễn Yphuc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét