T
HÔI !
Em đi rồi từ đấy phố bơ vơ
Cuối con ngõ hạ chờ xơ xác ngái
Lá cứ bảo về đi thôi đừng ngại
Sẽ có lần ...gió lại ghé nơi đây
Lúc em đi hạ vẫn trải giăng đầy
Lời thủ thỉ liêu trai ôi..chót hứa
Vội quấn quýt bóng mây đừng che nữa
Mây của trời cứ để gió cuốn đi
Lúc em đi giọt nhớ nảy xuân thì
Mầm thương trỗi so bì dâng lồng ngực
Tình yêu nhú ...dạt dào từ ký ức
Chợt xanh mầm thao thức.. chuyện ngày sau
Lúc em đi giọt nắng cũng úa màu
Trời chạng vạng giao thoa dần đêm tối
Nghe như tiếng bước chân ai về vội
Bếp nhà bên lửa cháy rúc rích cười.
Kiều Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét