ẢO VỌNG
Ngõ lạnh ngày kia mỏi mắt chờ
Sao đành bặt tín hẳn làm ngơ
Bèo trôi quẩn gió nơi đầu bãi
Nước chảy lùa mây tận cuối bờ
Bởi lẽ ngàn đêm nhoà gối lệ
Nên là nửa giấc dỗi đường mơ
Trăng hờn nữa đấy nào vơi tủi
Thổn thức làm chi một cõi khờ
Thổn thức lòng tê dạ bỗng khờ
Thôi này rượu chuốc ủ nồng mơ
Còn chăng xác đã vùi loang bến
Để mãi hồn đau phủ ngập bờ
Chén nữa cau mày chân lảo đảo
Chung này nhíu mặt nẻo lơ ngơ
Thềm khuya khẽ hỏi vì sao thế ?
Gặm nỗi tàn canh ngấn giọt chờ.
Kiều Trang 30/4/2021
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét